Giới Thiệu[]
Phán quan của "Sở Thập Vương", cơ quan giám sát sinh tử ở Xianzhou Luofu. Vốn đã mất từ nhiều năm, mượn cơ thể con rối để "hoàn dương" và thực hiện sứ mệnh.
Ngoại Hình[]
Xueyi mang ngoại hình của thiếu nữ có đôi mắt đỏ và mái tóc đen với phần dưới màu đỏ và xanh. Cô mặc áo crop top trắng xanh với dây đỏ, cũng như một vòng cổ có hạt màu đỏ, trắng và xanh. Quanh eo cô là một chiếc thắt lưng giống mặt oni và chuông ở đùi trái của mình. Cô có hai chiếc vòng đeo đỏ và vàng quanh cổ tay.
Cô mặc quần bó trắng, với hai sọc xanh và đỏ kéo dài đến dưới đầu gối bên chân phải. Một dây đeo với dây xích vàng lửng lẳng ở phần đùi trên, trong khi đùi trái có chứa họa tiết giống với hình bát giác với các sợi đỏ và xanh.
Cơ thể gốc của Xueyi đã bị hủy hoại do Nhập Ma xâm chiếm, nên cô đã chuyển sang sống trong cơ thể của Cơ Giáp Nhập Ma được Kim Nhân bảo dưỡng. Do bản chất công việc, có có nhiều cơ thể dự phòng để sử dụng và có thể chuyển ý thức sang chúng hoặc Cơ Giáp Nhập Ma khác nếu linh hồn cô không thể ngay lập tức quay lại Điện Nhân Quả.
Câu Chuyện Nhân Vật[]
Chi Tiết Nhân Vật
Một trong những Phán Quan Sở Thập Vương của Xianzhou Luofu, phụ trách "bắt" trong số bốn Phán Quan "bắt, nhốt, phạt, hỏi cung".
Tay cầm xích sắt và Dùi Phá Ma, cô truy bắt và hàng phục trọng phạm không biết mệt mỏi.
Thân xác trước đây đã hóa thành tro bụi, mượn cơ thể con rối để "hoàn dương", bắt được một tên tội phạm sẽ được hoàn dương nửa ngày.
Câu Chuyện Nhân Vật 1
• Nhân vật đạt cấp 20 mở khóa
"Thập Vương Phán Quyết, Nghiệp Báo Vĩnh Hằng."
Phán Quan mặc đồ trắng như tuyết bước ra khỏi bóng tối của con phố, chặn lối thoát cuối cùng của hắn.
Người đàn ông tiến lại gần hơn, nhưng chất giọng run rẩy the thé của hắn đã bán đứng nỗi sợ hãi trong hắn: "Thế quái nào... Chỉ bắt mấy tên đó thôi chưa đủ hả?"
Bắt đầu bằng "thế quái nào", nhưng đó không phải là câu hỏi, mà là câu hỏi tu từ... Việc phân tích ngữ nghĩa cứ quay đi quay lại trong Trung Tâm Tư Duy mấy lần, ngoại trừ "số phận của mục tiêu và đồng bọn đều đã rõ ràng" ra, thì không còn thông tin gì khác.
Cô quyết định trực tiếp thực hiện nhiệm vụ được giao.
Nhãn cầu, trán, quai hàm, tim, phủ tạng, bụng dưới... Nhìn thoáng qua, cô đã đánh dấu tất cả những bộ phận có thể "một đòn ăn ngay". Tuy đối thủ là Người Hồ Ly nổi tiếng phản ứng nhanh nhạy, nhưng đối phương đã để lộ sơ hở, một hiệp... nhiều nhất hai hiệp là có thể giải quyết xong.
Nhưng cú đánh không thành công.
Phán Quan nhìn hắn với vẻ tò mò. Khắp cơ thể hắn như có đàn chuột leo lên leo xuống, cơ bắp cuồn cuộn, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng của một kế hoạch thành công.
Hắn thở hổn hển dữ dội như thể đang bị bệnh cấp tính, trong cơn đau đớn không thể kiểm soát, cơ thể mọc ra những mảng lông mịn lớn, tứ chi và cơ thể bị kéo căng ra bởi một sức mạnh vô hình nào đó. Dưới ánh trăng của Động Tiên, một Người Sói khổng lồ đứng thẳng dậy. Lúc này, dưới ánh mắt của Phán Quan, đường viền màu đỏ tươi bao phủ trên cơ thể đó đã bùng cháy.
"Ngươi... đây là tự tìm cái chết." Một thói quen nào đó sâu thăm bên trong khiến cô muốn thở dài, nhưng rất tiếc cơ thể cô đã mất đi chức năng đó. "Dùng thuốc của Bí Truyền Dược Vương, chỉ khiến đẩy nhanh cái chết."
Ánh mắt của người đàn ông không hề dao động. "Kể từ lúc bị các người phát hiện, tôi đã chẳng còn sống được bao nhiêu ngày nữa."
Người Hồ Ly chụp lấy túi thuốc bên cạnh, nhét đầy những viên thuốc như hạt đậu vào miệng. "Thứ không có máu và nước mắt các người thì làm sao hiểu được, tôi có lý do cần phải rời khỏi nơi này!"
Một nắm đấm khổng lồ đột nhiên bao trọn cả tầm nhìn, Phán Quan gần như không có thời gian để phản ứng. Cô lắc tay một cái, sợi xích mang theo bên người kéo thành vòng tròn, cố gắng chế ngự nắm đấm.
Nắm đấm kia đấm vào ngực với sức mạnh kinh người, mặt đất nơi Phán Quan Áo Trắng đang đứng cũng nứt ra những vết nứt dày đặc như mạng nhện và lõm sâu xuống.
Không có đau đớn, chỉ có những tiếng động khe khẽ của các cơ quan máy móc bị hư hỏng vang lên. Phán Quan Áo Trắng sững sờ một lúc.
Câu Chuyện Nhân Vật 2
• Nhân vật đạt cấp 40 mở khóa
"Xueyi đại nhân, thân thể của ngài có vẻ hết cứu được rồi, tôi... tôi phải chuyển ngài sang một con rối mới. Quá trình này có thể sẽ khiến ý thức của ngài bị mơ hồ một lúc, xin hãy cố chịu đựng nhé!"
Giữa cô và Phán Quan Huohuo mà nói, những cuộc trò chuyện tương tự như thế này không biết đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần rồi. Cô vẫn đáp lại như thường lệ: "Cảm ơn! Lần này hãy chọn thứ gì đó thật chắc chắn nhé!"
Cô nhìn thấy tai hồ ly của Huohuo giật giật, có phải là biểu hiện sự thất vọng không? Cô không biết, tuy mắt cô có thể nhìn thấy nhưng cô lại không có khả năng nhận biết cảm xúc... Có lẽ đây không phải là vấn đề của đôi mắt.
"Tôi đã nhét tất cả những bộ phận tốt nhất, cứng chắc nhất, linh hoạt nhất vào cơ thể của Xueyi đại nhân, nhưng tỷ lệ thương tích và tỷ lệ hư hại của ngài vẫn đứng đầu bộ phận... Các thợ thủ công trong bộ phận "Hỏi Cung" cũng đã bắt đầu phàn nàn."
"Chờ ghép xong cho tôi, tôi sẽ..."
"...Chị sẽ gõ "nhẹ" đầu của từng người họ phải không?" Một giọng nói quen thuộc đi đến bên cạnh cơ thể đang bị chia năm xẻ bảy của cô. "Họ là người trần mắt thịt, không thể chịu nổi trò đùa của chị đâu."
Mái tóc dài buông xõa che đi khuôn mặt, làn da nhân tạo của cô phát ra tín hiệu nhiễu loạn một hồi lâu. Những đường nét độc lập trên khuôn mặt kia đã quy tụ thành một khuôn mặt cực kỳ quen thuộc và thân thương với cô.
"Chị ơi, cơ thể máy móc sẽ khiến mọi người bị ảo tưởng rằng bản thân mình không thể bị phá hủy. Nhưng em lại phải dùng ngày nghỉ hoàn dương, để cấn trừ vào cơ thể bị hư tổn trước thời hạn lần này đó. Mong chị sẽ ghi nhớ điều đó vào lần tới khi thực hiện sứ mệnh, chị vẫn còn có một đứa em gái lo lắng cho chị mà."
"Chị nhớ rồi."
"Nếu còn không nhớ, chắc phải nhờ Huohuo viết dòng này vào não của chị thôi... À không cần đâu, Huohuo, tôi chỉ đùa thôi. Tôi tin chị ấy sẽ nhớ mà."
"Ngài Xueyi, vậy chúng ta chuẩn bị bắt đầu nhé."
Cô cảm thấy mình đã bị cắt ra, sao chép, chia thành hàng nghìn phần và tải lên hàng nghìn mạch của Sở Thập Vương...
Trong chốc lát, cô lật lại vô số thẻ ghi chép trong Điện Nhân Quả, thoáng nhìn thấy toàn bộ diện mạo linh hồn của người Xianzhou rồi sau đó quên sạch ngay.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô đi vào cơ thể của Kim Nhân Câu Hồn Sứ quanh đó, cảm nhận được sự cứng rắn của cơ thể bằng sắt vàng và ý chí không thể lay chuyển trong Bàn Tính Ngọc.
Cô mọc ra một ngàn con mắt, dùng đôi cánh và tầm nhìn của Chim Robot để nhìn xuống dòng người dưới Biển Thuyền Sao...
Cô sinh ra đã có một ngàn đôi tai, có thể nghe thấy những thay đổi và tiếng la hét của các dạng sóng trong dải tần số vô tận...
Một ngàn bàn tay của cô đang viết phán xét nghiệp báo trên người Sứ Giả Linh Hồn, một ngàn cái chân thì đang rong ruổi trên những con đường xa lạ...
Cô hiểu rằng lúc này mình chỉ đang ở trong Mạch Bàn Tính Ngọc của Sở Thập Vương, nhưng cô lại cảm thấy mình tồn tại ở khắp mọi nơi, và dần dần tan biến...
"Chị ơi... Chị ơi!"
Giọng nói quen thuộc lại xuất hiện, vượt qua tần số âm thanh, một ký ức kiên quyết giam cầm cô ở lại đó. Đầu óc của Phán Quan Áo Trắng sững sờ.
Câu Chuyện Nhân Vật 3
• Nhân vật đạt cấp 60 mở khóa
"Chị ơi... Chị ơi!"
Cô bàng hoàng nhận ra mình đang ở dưới bầu trời xanh, bao quanh là những làn sóng lúa mì nhấp nhô dâng tràn sức sống.
Cô mỉm cười, đem những cành cây và các bông hoa nhặt được từ sáng sớm kết lại với nhau, đội lên đầu cô bé đang nằm trong lòng mình. Cô bé quay lại nhìn cô, nụ cười tươi hơn hoa.
Cô ôm chặt khuôn mặt này, thề sẽ mãi mãi bảo vệ khuôn mặt thanh tú và mong manh này, thề sẽ làm rất nhiều điều cho cô bé.
"Chị ơi... Chị ơi!"Trong một khoảnh khắc thất thần, giương mặt kia bỗng trở nên to hơn, trưởng thành hơn. Trên ngũ quan đẹp đẽ kia, đã không còn những nét yếu đuối cần cô bảo vệ, mà thay vào đó là nghị lực tràn đầy. Gương mặt này đã từng sánh bước cùng cô, đồng hành trên những chiếc Thuyền Sao, đi đến những miền ngoài xa xôi.
Gió cát, sương lạnh, bùn đất... Thời gian đã để lại rất nhiều dấu vết trên khuôn mặt thân yêu này, nhưng đôi bàn tay này sẽ luôn tỉ mỉ nhẹ nhàng lau đi hết thảy mọi thứ.
Giống như cô, em gái cũng đã trưởng thành rồi. Cô không thể cứ mãi như một người mẹ, lau mặt cho em gái trước mặt mọi người. Nhưng làm sao cô có thể dễ dàng buông tay? Cô đã từng thề sẽ mãi mãi bảo vệ gương mặt này... đã từng thể sẽ làm rất nhiều rất nhiều thứ...
"Chị ơi... Chị ơi!"Cô ngẩng đầu lên, thấy bản thân mình đang đứng giữa vùng đất máu và lửa thiêu đốt. Trên mặt đất là hàng nghìn khuôn mặt quen thuộc nhưng đã mất đi sức sống, khuôn mặt của em gái cũng có trong số đó.
Nhưng cô không tìm thấy khuôn mặt của chính mình.
"Ta có thể cứu được con bé. Ta có thể cứu được tất cả mọi người. Chỉ cần vẫy một cành cây trong tay mọi người, là ta có thể chỉ dẫn cho máu thịt sinh sôi từ trong xương trắng, giúp những cánh hoa đơm nhụy từ trong cát bụi. Cô biết rõ là ta có thể."Bên dưới người cô, một cái cây lạ với hàng ngàn khuôn mặt đang nói chuyện với cô, cũng đang nói với mọi người. Nó vẫy vẫy cành cây, cành khô cắm sâu vào lòng đất.
"Ta là Shuhu, ta là vạn cổ. Bắt đầu từ ta, các người sẽ có được trường sinh thực sự."Cô nhắm mắt lại cố nuốt nước mắt, đã không còn sức lực để phản kháng nữa rồi. Lúc này cô đã là một quả cây tầm thường trên cái cây khổng lồ này, không thể chống cự lại bộ rễ hùng vĩ.
Một thanh kiếm khổng lồ rực lửa từ trên trời rơi xuống, đốt cháy mùi hôi thối ngọt ngấy trong không khí. Một người đàn ông cao lớn mặc áo giáp nặng, lao vào chiến trường như sao băng, hét lớn và xông về phía cái cây khổng lồ. Cái cây quái lạ đó giống như một bông hoa nở rộ lần nữa, những cành vàng của nó mọc lên dữ dội, quấn chặt lấy kẻ địch.
"Mỗi lần vượt qua cái chết là một niềm vui bất tận. Giống như họ, máu thịt của cô chẳng đáng kể, nhưng nỗi đau của cô có thể làm ta vui."Cành khô cười ré lên, lệnh cho mỗi cái đầu thay mặt mình nói một từ, hết câu này đến câu khác: "Teng Xiao, lần này ngươi định dùng cái gì để giết ta? Ta rất mong chờ."
"Dùng bản thân ta." Người đàn ông điềm tĩnh trả lời. Sau lưng anh, một ảo ảnh màu vàng đang đâm một thanh kiếm khổng lồ từ trên trời thẳng xuống đất.
"Chị ơi... Chị ơi!"Tiếng kêu ngày càng gấp gáp hơn, cô cảm thấy mình bị sàng lọc, bị xóa bỏ, bị lắp ghép một lần nữa, rồi nhét vào trong bản ngã chật hẹp và giới hạn.
"Nào là Phán Quan Cõi Âm, nào là Sứ Thần Thập Vương, chẳng qua chỉ có vậy."Giống như những người tỉnh dậy từ giấc mơ, cô quay về cơ thể của mình, nhưng lại quên mất giấc mơ vừa rồi. Đầu óc của Phán Quan Áo Trắng sững sờ.
Câu Chuyện Nhân Vật 4
• Nhân vật đạt cấp 80 mở khóa
Bên tai Phán Quan Áo Trắng, tiếng cười khàn khàn của Người Hồ Ly nghe như tiếng sói tru.
Người đàn ông đã lấy đi hàng chục viên thuốc quý giá nhất của tổ chức, nhưng bây giờ xem ra, có vẻ như anh ta là một kẻ chẳng hề có kinh nghiệm chiến đấu gì cả, bởi vì chỉ cần uống một viên thôi là cũng đủ để dễ dàng nghiền nát người Phán Quan trước mặt rồi.
"Suy cho cùng, cơ giới cũng có giới hạn... Không thể sánh bằng cơ thể của Loài Trường Sinh chúng tôi, tiềm năng vô hạn."Người Hồ Ly mỉm cười định rút tay lại, nhưng đã bị giữ chặt. Mấy vòng dây xích đan vào nhau thật chặt, giống như những sợi tơ nhện quấn vào cánh tay hắn.
Giữa mái tóc đen xõa xuống, đôi mắt của Phán Quan sáng lên, vẻ mặt đó khiến Người Hồ Ly liên tưởng đến một loài động vật săn mồi vừa ngửi được mùi máu. "'Ngũ Tạng Thần', cơ quan máy móc của tôi đã bị hư hại, phần xử lý đồng cảm đã yếu hơn một chút."
"...Chẳng hiểu đang nói gì!" Người Hồ Ly cuộn các ngón tay thành móng vuốt và đánh mạnh, nhưng lại bị một chiếc gai ba mũi nhọn đâm vào lòng bàn tay, khiến hắn kêu thét lên.
"Vốn dĩ định để cho anh được toàn thây xuống địa ngục đón nhận phán xử, giúp anh giảm đi nỗi đau thể xác, nhưng anh đã phá nát lòng đồng cảm của tôi.""Bớt giả vờ giả vịt đi! Cô quên là sợi dây xích của mình được kết nối với tôi à?" Con thú bị thương rơi vào bẫy ra sức vùng vẫy. Người Hồ Ly kéo sợi dây xích, giữ chặt Phán Quan Áo Trắng vào lòng, từng thớ bắp thịt đang đáp lại cơn giận của anh ta, co rút lại như sợi dây thòng lọng, tiếng xương lệch khớp vang lên răng rắc trong không khí.
"Như lời anh nói, tiềm lực của máu thịt không thể đo lường được... Nhưng kẻ có máu thịt cũng có nhược điểm chí mạng, đó chính là biết đau."Giọng nói của vị Phán Quan Áo Trắng vang lên, cùng với đó là tiếng kêu như xé nát ruột gan của người đàn ông vang vọng khắp bầu trời đêm.
Cô giơ cánh tay phải bị gãy của mình lên, phần xương sắt của bàn tay bị gãy lòi ra như một mũi giáo sắc nhọn đâm vào quai hàm đã hiện thành hình sói của Người Hồ Ly. Kẻ phạm nhân bỏ trốn điên cuồng giãy giụa, nhưng không thể thoát khỏi vị Phán Quan đang bám chặt, hắn quằn quại đau đớn hồi lâu, cuối cùng bất tỉnh, mềm nhũn như bùn.
"Không có máu và nước mắt?" Phán Quan bây giờ mặc chiếc áo nhuộm đỏ màu máu, từ từ đứng dậy khỏi cơ thể to lớn của kẻ phạm nhân. "Chính Tà Vật Trù Phú các người... đã phá nát lòng đồng cảm của tôi."
Cô gắng sức đẩy xương sọ, cột sống và xương bánh chè về lại vị trí chính xác, sau đó buộc cánh tay bị gãy quanh eo vì không thể nào gắn nó lại được.
Lần này, em gái và Huohuo sẽ càm ràm đến mức nào đây? Một thói quen nào đó sâu thăm bên trong khiến cô muốn thở dài, nhưng cơ thể đã mất đi chức năng đó.
Nón Ánh Sáng[]
Ẩn/Hiện:
2 Nón Ánh Sáng khớp với danh mục được chọn:
Biểu Tượng & Tên | Độ Hiếm | Vận Mệnh |
---|---|---|
![]() Dưới Bầu Trời Xanh |
![]() |
Hủy Diệt |
![]() U Tối Trở Lại |
![]() |
Săn Bắn |
Nhiệm Vụ Và Sự Kiện[]
Tương Tác Nhân Vật[]
Câu Chuyện Nhân Vật
Nhân Vật | Câu Chuyện |
---|---|
Lồng Tiếng Nhân Vật
Nhân Vật | Lồng Tiếng |
---|---|
|
Nón Ánh Sáng
Bên Lề[]
- Xueyi được gọi bằng các tên sau:
- 下雪大衣 Xiàxuědàyī
- Ngài Xueyi (bởi Huohuo)
- Hanya và Xueyi là hai chị em song sinh.[1]
- Xueyi và Hanya đã làm việc cho Sở Thập Vương trong gần 1,200 năm.[2]
- Dụa trên ký ức của Hanya về việc Rahu phá hủy Xianzhou Cangcheng và Shuhu chiến đấu với Teng Xiao, có vẻ Xueyi đã bị Xác Nhập Ma tấn công trong cùng sự kiện này. Nghĩa là Xueyi đã là Xác Nhập Ma trong năm 6300 Lịch Hành Tinh với sự phá hủy của Cangcheng, vì một cuộc chiến nổi tiếng khác giữa Shuhu và Teng Xiao — Loạn Lạc Shuhu — xảy ra vào khoảng năm 7379 hoặc trước đó, quá sớm để có thể xác nhận tuyên bố của Hanya về công việc ở Sở Thập Vương.
- Khi Xueyi còn sống, cô thích đi dạo quanh chợ, đọc tiểu thuyết, và xem Ảo Kịch Giao Cảm. Hiện tại cô vẫn thích tiểu thuyết giật gân và Ảo Kịch Giao Cảm.[3]
- Cô để lại bình luận trong tiểu thuyết web novel Công Việc Không Thích Hợp Với Con Rối. Cô biết rằng tiểu thuyết trên bản thân mình, và đoán rằng tác giả có thể là một trong các đồng nghiệp của cô.[4]
- Bức vẽ của Xueyi và Hanya ở trên bìa sổ của Hanya; cuốn sổ này xuất hiện trong tranh cầu nguyện và hoạt ảnh nhàn rỗi của Hanya.
VA Chung Trong HoYoverse[]
- Xueyi có chung diễn viên lồng tiếng tiếng Anh, Jenny Yokobori, với Yoimiya trong Genshin Impact.
- Xueyi có chung diễn viên lồng tiếng tiếng Trung, Su Xun (溯浔), với:
- Erdős Helia trong Honkai Impact 3rd
- Idyia trong Genshin Impact
- Xueyi có chung diễn viên lồng tiếng tiếng Hàn, Park Ri-na (박리나), với Ajaw trong Genshin Impact.
Từ Nguyên[]
- 雪衣 Xuěyī, Tuyết Y nghĩa là "áo tuyết".
Tham Khảo[]
Điều Hướng[]
|