Sao Chưa Đàn Một Khúc là một Thành Tựu trong tổ hợp Hồi Ức Đồng Hành Cùng Bạn.
Để hoàn thành thành tựu này, người chơi cần :
- Điều tra cổ cầm ở vị trí dưới đây tại Khu Vườn Tĩnh Mịch
- Chọn toàn bộ lựa chọn hội thoại đầu tiên cho đến khi Tuế Dương xuất hiện
- Nói chuyện với Tuế Dương
- (Tùy chọn) Nói chuyện với Chunfen và Xiyan Tiên Sinh ở Trung Tâm Biển Thuyền Sao
- Nói chuyện với Gongyu ở Trường Lạc Thiên
- Trờ về chỗ cổ cầm, nói chuyện với Tuế Dương
Vị Trí[]
Xem bản đồ: Trung Tâm Biển Thuyền Sao
Vị Trí Bản Đồ
Bước 4, tùy chọn
Bước 4, tùy chọn
Vị Trí Bản Đồ
Bước 4, tùy chọn
Bước 4, tùy chọn
Xem bản đồ: Trường Lạc Thiên
Vị Trí Bản Đồ
Bước 5
Bước 5
Hội Thoại[]
Điều tra
- Vài tiếng đàn đã tạo thêm sự tươi mới cho khu vườn vắng đầy tĩnh lặng.
- TKhông có khán giả hay nhạc sĩ nào ở đây, chỉ có chiếc đàn đơn độc than thở như chờ đợi một ai đó dừng bước để quan tâm.
Mình phải dừng lại để nghe một lát...
- Người đánh đàn có vẻ như không muốn xuất hiện. Nếu đã như vậy, cứ xem như là ánh trăng cô độc đa tình và cơn gió buồn lạnh lẽo đang kể cho bạn nghe một câu chuyện...
Có hơi đáng sợ, hay là mình đi thôi...
- Bạn đã từng nghe rất nhiều câu chuyện kinh dị, trong đó nhân vật chính không bao giờ biết cách kiềm chế sự tò mò, nhưng bạn thì có thể.
- Tuy nhiên, bạn biết rằng phần lớn những điều kỳ quái của Khu Vườn Tĩnh Mịch đều liên quan đến Tuế Dương. Chờ chuẩn bị đầy đủ rồi quay lại vậy, cũng không muộn.
- Đã từng có một du khách Dân Ngoại Giới đi dạo trong Khu Vườn Tĩnh Mịch, nhưng vì một khúc nhạc mà dừng chân. Anh ta cảm nhận được tất cả cảnh sắc được miêu tả trong bản nhạc... Núi, rừng, thác và sóng.
- Du khách khóc không thành lời, người đi đường không ngừng đưa mắt nhìn, chẳng ai hiểu chuyện gì đang xảy ra...
- Sau khi bản nhạc kết thúc, các du khách bắt đầu tản ra, nhạc công mới có cơ hội đến dìu người du khách Dân Ngoại Giới này dậy, hỏi anh ta vì sao lại rơi lệ.
- Thấy Dân Ngoại Giới ấy nói rằng "Nghe được bản nhạc này, thấy như ngọc bích đẹp nhưng có vết tỳ, vì vậy không nén nổi sự xót thương..." Người nhạc công sửng sốt, chỉ có người này mới cảm nhận được âm thanh tiếng đàn... Đây là thứ anh ta đã dày công sáng tác, nhưng đây mãi chỉ là một kiệt tác không bao giờ được hoàn thành.
- Người nhạc công và du khách trở thành tri âm, quyết định dùng quãng đời còn lại để hoàn thành tác phẩm này.
- ...Cũng không còn sớm nữa, có định nghe thêm chút nữa không?
Có thể nghe thêm một lúc nữa...
- Thật ngại quá, thực ra câu chuyện hư cấu vừa rồi được chuyển thể từ...
- Không được rồi, hình như có chuyện gì đó vừa xảy ra.
Cũng đã nghe khá nhiều rồi, đi thôi.
- Cây đàn này dường như cũng chưa chú ý đến bạn. Không cần nể mặt nó làm gì, khi nào thích thì quay lại vậy.
Tuế Dương Trên Đàn Cổ
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Không ngờ lại có người đến nghe ta biểu diễn, ngươi không muốn sống nữa sao?
Người anh em, nói chuyện nghe đáng sợ thế.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Xin lỗi, lâu lắm rồi ta không có nói chuyện với con người...
Cứu, cứu cứu cứu mạng với...
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Cứu, cứu cứu mạng...
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Hãy nghe ta giải thích, là vầy nè, người lần trước nói chuyện với ta như vậy đã chết rồi.
Nói như vậy vẫn thấy ớn lắm nhé.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Thật sao?
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Ta tưởng chỉ có những người muốn tự tìm cái chết mới đến nghe ta chơi đàn thôi chứ.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: ...Hãy xem ta như một nỗi oán hận còn sót lại trên cây đàn này đi!
Có thể bớt nói chuyện ghê rợn lại không?
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Nói chuyện với ngươi tốn sức thật.
Sao không nói sớm, ta hiểu rồi.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Hiểu thì tốt.
Cứu, cứu cứu cứu mạng với...
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Đừng có kêu nữa, không ai nghe được đâu.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Chủ nhân của cây đàn có một bản nhạc còn dang dở, khát khao hoàn thiện bản nhạc mãnh liệt vẫn còn sót lại nơi đây. Còn ta, cảm nhận được những cảm xúc này, nên cũng mong hoàn thành ca khúc...
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Nhưng ngươi cũng biết đấy, ta chỉ là Tuế Dương... Ta có thể nghiền ngẫm những cảm xúc và ký ức mà nhạc công để lại, chứ không thể sáng tác hay sáng tạo chúng.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: ...Ta đã bị kẹt ở đây rồi.
Nói đi, phải làm sao mới giúp được ngươi?
Vậy ngươi cứ tiếp tục mắc kẹt ở đây đi, ta phải đi rồi.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Đợi đã, ngươi có thể giúp ta thoát khỏi cảnh khốn cùng này đó.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Dù ta không có bản lĩnh, nhưng ở Xianzhou Luofu chắc chắn có người hiểu biết về âm nhạc có thể hoàn thành bản nhạc này.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Một thính giả từng tự sát trước đây đã để lại tài liệu ghi âm cho ta, ngươi cầm đi đi, chắc là dùng được đó.
- (Nhận Ghi Âm Cổ CầmGhi Âm Cổ Cầm Ghi Âm Cổ Cầm)
- (Nói chuyện vói Tuế Dương Trên Đàn Cổ, tùy chọn)
Tuế Dương Trên Đàn Cổ
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Dù ta không có bản lĩnh, nhưng ở Xianzhou Luofu chắc chắn có người hiểu biết về âm nhạc có thể hoàn thành bản nhạc này.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Xin ngươi đó, ta rất muốn hoàn thành tác phẩm này.
- (Nói chuyện với Chunfen, tùy chọn)
Liệu người này có hiểu gì về khúc nhạc cổ cầm không nhỉ?
- Chunfen: Xin lỗi, Chunfen mặc dù đang học điệu hát thịnh hành của Vidyadhara, nhưng bản thân cũng không được gọi là hiểu rõ lắm đâu...
- Chunfen: Để nghĩ đã, trong Trường Lạc Thiên có một vị nhạc công có thể đàn được chuông nhạc, chắc cô ấy có thể giúp được đó.
- (Nói chuyện với Xiyan Tiên Sinh, tùy chọn)
Liệu người này có hiểu gì về khúc nhạc cổ cầm không nhỉ?
- Xiyan Tiên Sinh: Không hiểu. Nhưng mà...
- Xiyan Tiên Sinh: Nếu hỏi "có câu chuyện nào liên quan đến cổ cầm không", hay là "có ai am hiểu về cổ cầm không", vậy thì hỏi đúng người rồi đó.
- Xiyan Tiên Sinh: Có biết Gongyu cô nương chơi đàn cầm ở Trường Lạc Thiên không? Có thể cô ấy sẽ giúp được đó.
- (Đến gần Gongyu)
Liệu người này có hiểu gì về khúc nhạc cổ cầm không nhỉ?
- Gongyu: Đây không phải chuyên môn của tôi, nhưng tôi biết chút ít về nó. Có bản ghi âm nào để tôi nghe thử không?
- Gongyu nghe xong ca khúc chưa hoàn thành này và hiểu được tâm nguyện cuối cùng của người nhạc công.
- Gongyu: Tôi đã hiểu được đầu đuôi câu chuyện rồi, nhưng tôi không giúp được.
Cô có thể nghe thêm vài lần nữa mà...
Thua rồi, nhiệm vụ của tôi bất thành rồi...
Chắc tôi phải đột phá kinh mạch để độ kiếp thành thiên tài âm nhạc quá...
- Gongyu: Yên tâm đi, tôi nghĩ (anh/
cô) sẽ không ra về tay trắng đâu. - Gongyu: Theo tôi được biết, khoảng mấy trăm năm về trước, ở Xianzhou Luofu quả thật đã có một vị nhạc công dùng đàn cổ vô cùng điệu nghệ. Vị nhạc công này cũng đã gặp tri âm tộc đoản sinh của mình, nhưng trước khi tri âm rời khỏi thế gian cũng không thể hoàn thành bản nhạc đó.
- Gongyu: Vị nhạc công ấy cho rằng trên đời này sẽ không tìm được tri âm nào nữa, nên quyết định từ đây đến cuối đời sẽ không chơi đàn. Từ đó tác phẩm vẫn còn dang dở... Câu chuyện là như vậy, có đúng không?
Hình như tôi biết câu chuyện này, sau đó thế nào?
Cho nên ca khúc này đã trở thành độc nhất vô nhị rồi sao?
- Gongyu: Con cháu của người đó nghe thấy câu chuyện này, trong đó có một vị luôn ấp ủ ước muốn của người nhạc công mà đến Xianzhou, cầm theo bản phổ nhạc và tìm người đàn nốt phần chưa hoàn thành đó rồi ghi âm lại.
- Gongyu: Sau đó, bản nhạc không hoàn thành cũng được đăng lên mạng, một lượng lớn người yêu âm nhạc đã cùng nhau nghiên cứu bản nhạc cực kỳ khó này, tạo nên một phong trào cổ cầm.
- Gongyu: Chỉ trong vòng vài năm, bản nhạc này đã được biên soạn thành một bài học trong sách giáo khoa. Trải qua hàng trăm năm phân tích và nghiên cứu, bản nhạc cực kỳ khó này cũng đã trở thành ca khúc luyện tập cho người mới với vô số các phiên bản khác nhau.
Thì ra nó đã diễn ra như vậy sao?
- Gongyu: Có lẽ khi người nhạc công còn sống, chuyện "tri âm khó tìm" là có thật. Nếu như tác phẩm này gửi gắm cho vòng xoáy thời gian thì chắc chắn tương lai sẽ gặp được tri âm thôi, và ca khúc này cũng sẽ không còn là độc nhất vô nhị nữa.
- Gongyu: Tôi không thể giúp nữa, vì (anh/
cô) đã có cho mình quá nhiều đáp án. - (Nhận Ghi Âm Cổ Cầm MớiGhi Âm Cổ Cầm Mới Ghi Âm Cổ Cầm Mới)
Tuế Dương Trên Đàn Cổ
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Sao, có thể hoàn thiện ca khúc không?
- Bạn kể lại câu chuyện về sau của ca khúc, cũng đã phát lại đoạn ghi âm.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Không ngờ sau ngần ấy thời gian, người nhạc công đó đã có được nhiều tri âm đến vậy.
Người nhạc công sẽ xem họ là tri âm chứ?
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Sở thích của loài người thì sao ta có thể trả lời chứ? Nhưng khi cung đàn vang lên, ta thực sự cảm nhận được một chút tự do.
Đúng vậy, tiếc là người nhạc công đã không nghĩ đến chuyện này.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Cũng may tác phẩm đã có thể hoàn thành theo cách này.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Thôi không chờ nữa, để ta đàn thử ngay nào.
- Tuế Dương lại gần cổ cầm và bắt đầu đàn.
- Tuế Dương Trên Đàn Cổ: Cảm ơn nhé. Tác phẩm của người xưa đã hoàn thành. Ta mãn nguyện rồi, ta tự do rồi!
- (Nhận
Aether Cô Đặc ×2,
Strale ×10, và
Điểm Tín Dụng ×6000)
- (Mở khóa Thành Tựu Sao Chưa Đàn Một Khúc)
Ngôn Ngữ Khác[]
Ngôn Ngữ | Tên Chính Thức |
---|---|
Tiếng Việt | Sao Chưa Đàn Một Khúc |
Tiếng Trung (Giản Thể) | 何不于君指上听 |
Tiếng Trung (Phồn Thể) | 何不於君指上聽 |
Tiếng Anh | When Fingertip Sings |
Tiếng Nhật | 何ぞ君が指上に於いて聴かざる |
Tiếng Hàn | 어찌 손끝에서 소리가 울리지 않는가? Eojji Sonkkeuteseo Soriga Ulliji Anneun'ga? |
Tiếng Tây Ban Nha | Te presto mis manos |
Tiếng Pháp | Du bout de mes doigts fébriles et sensibles |
Tiếng Nga | На кончиках пальцев Na konchikakh pal'tsev |
Tiếng Thái | เสียงไพเราะผ่านปลายนิ้ว |
Tiếng Đức | Der Klang fließt durch die Fingerspitzen |
Tiếng Indonesia | Tarian Jari Jemari |
Tiếng Bồ Đào Nha | Passei no Vestibulinho |
Lịch Sử Cập Nhật[]
Ra mắt trong Phiên Bản 1.5